涉沅湘歌

(明代)邹元标

浩浩湘江水,终朝不断流。天地有穷处,水流无时休。

东没千顷田,西荡百沙洲。桑田曾几换,历尽几春秋。

青青红颜子,忽忽尽白头。问之何能尔,光阴不暂留。

试看臂鹰手,力能取公侯。一朝忽倾否,白骨委荒丘。

俯仰天地间,身世如蜉蝣。堪怜昏昏者,拘拘如楚囚。

所以洙泗叟,耻为寝食谋。逝者叹如斯,川上坐相求。

所以碧玉老,一生阳春楼。背汗虽未收,木绵被重裘。

先哲开我蒙,惟有濂溪俦。汉唐不知此,思之仍含羞。

学术苦未力,终夜犹多愁。万物皆备我,汲汲当猛修。

典籍如汗海,役役如倒牛。吐辞即为经,莫把六经抽。

白云满涧户,归袂风飕飕。顺理为穷达,无心羡勋猷。

撒手悬崖坐,海岱一腔收。可生亦可死,身外复何忧。

《涉沅湘歌》拼音标注

shè yuán xiāng gē
hào hào xiāng jiāng shǔi,
zhōng zhāo bù duàn líu。
tiān dì yǒu qióng chù,
shǔi líu wú shí xīu。
dōng méi qiān qǐng tián,
xī dàng bǎi shā zhōu。
sāng tián céng jī huàn,
lì jǐn jī chūn qīu。
qīng qīng hóng yán zǐ,
hū hū jǐn bái tóu。
wèn zhī hé néng ěr,
guāng yīn bù zàn líu。
shì kàn bì yīng shǒu,
lì néng qǔ gōng hóu。
yī zhāo hū qīng fǒu,
bái gǔ wěi huāng qīu。
fǔ yǎng tiān dì jiān,
shēn shì rú fú yóu。
kān lián hūn hūn zhě,
jū jū rú chǔ qíu。
suǒ yǐ zhū sì sǒu,
chǐ wèi qǐn shí móu。
shì zhě tàn rú sī,
chuān shàng zuò xiāng qíu。
suǒ yǐ bì yù lǎo,
yī shēng yáng chūn lóu。
bèi hàn sūi wèi shōu,
mù mián bèi zhòng qíu。
xiān zhé kāi wǒ méng,
wéi yǒu lián xī chóu。
hàn táng bù zhī cǐ,
sī zhī réng hán xīu。
xué zhú kǔ wèi lì,
zhōng yè yóu duō chóu。
wàn wù jiē bèi wǒ,
jí jí dāng měng xīu。
diǎn jí rú hàn hǎi,
yì yì rú dǎo níu。
tǔ cí jí wèi jīng,
mò bǎ lìu jīng chōu。
bái yún mǎn jiàn hù,
gūi mèi fēng sōu sōu。
shùn lǐ wèi qióng dá,
wú xīn xiàn xūn yóu。
sā shǒu xuán yá zuò,
hǎi dài yī qiāng shōu。
kě shēng yì kě sǐ,
shēn wài fù hé yōu。