高阳台·哭孝先次儿 此子勤学而贤 乙巳冬仲卒 年十七

(宋代)安道

天上昙云,人间璧月,春华容易消沉。十七雏年,辛劳空豢灵禽。

珠圆玉润真如意,奈醴泉芝草,薄质无根。叩苍冥,何处招还,一缕柔魂。

绵绵长抱西河痛,与秋宵怨蟀,迸入哀吟。垂老风怀,那堪涕泪沾襟。

尘缘未谢难言达,到海枯石烂,总是伤心。怨声声,落叶寒蝉,空费追寻。

《高阳台·哭孝先次儿,此子勤学而贤,乙巳冬仲卒,年十七》拼音标注

gāo yáng tái · kū xiào xiān cì ér,cǐ zǐ qín xué ér xián,yǐ sì dōng zhòng zú,nián shí qī
tiān shàng tán yún,
rén jiān bì yuè,
chūn huá róng yì xiāo chén。
shí qī chú nián,
xīn láo kōng huàn líng qín。
zhū yuán yù rùn zhēn rú yì,
nài lǐ quán zhī cǎo,
bó zhí wú gēn。
kòu cāng míng,
hé chù zhāo huán,
yī lv̌ róu hún。
mián mián cháng bào xī hé tòng,
yǔ qīu xiāo yuàn shuài,
bèng rù āi yín。
chúi lǎo fēng huái,
nà kān tì lèi zhān jīn。
chén yuán wèi xiè nán yán dá,
dào hǎi kū shí làn,
zǒng shì shāng xīn。
yuàn shēng shēng,
luò yè hán chán,
kōng fèi zhūi xún。