春风袅娜 本意 用冯文子韵

(清代)邹祗谟

问今年为底,才识春愁。梅额浅,柳腰柔。傍妆台、试看团圆玉照,一丝新喜,才上眉头。

金雀屏风,红珠斗帐,试听东风黄栗留。午梦瞢腾慵醒处,金虫宝瑟倩谁收。

又是飞飞燕子,穿帘拂幕,坐雕梁、对话难收。红作片,锦成毬。

空楼闲昼,暗数绸缪。千点飘来,柳花烟起,五铢用尽,榆荚星稠。

恨伊偏薄劣,镇教垂却,银蒜双钩。

《春风袅娜 本意,用冯文子韵》拼音标注

chūn fēng niǎo nuó běn yì,yòng féng wén zǐ yùn
wèn jīn nián wèi dǐ,
cái shì chūn chóu。
méi é qiǎn,
lǐu yāo róu。
bàng zhuāng tái 、 shì kàn tuán yuán yù zhào,
yī sī xīn xǐ,
cái shàng méi tóu。
jīn què píng fēng,
hóng zhū dǒu zhàng,
shì tīng dōng fēng huáng lì líu。
wǔ mèng méng téng yōng xǐng chù,
jīn chóng bǎo sè qiàn shúi shōu。
yòu shì fēi fēi yàn zǐ,
chuān lián fú mù,
zuò diāo liáng 、 dùi huà nán shōu。
hóng zuò piàn,
jǐn chéng qíu。
kōng lóu xián zhòu,
àn shù chóu móu。
qiān diǎn piāo lái,
lǐu huā yān qǐ,
wǔ zhū yòng jǐn,
yú jiá xīng chóu。
hèn yī piān bó liè,
zhèn jiào chúi què,
yín suàn shuāng gōu。