石䂬潺湲亭

(宋代)邹极

危亭跨幽涧,涧水日潺湲。响与鼓钟应,静无车马喧。

布金因利物,漱玉自澄源。练引千寻远,珠倾万斛繁。

倚空横石壁,夹岸带山樊。涨骇天河决,湍流地轴翻。

僧栖真梦觉,客至涤尘烦。不尽登临意,忘言愧有言。

《石䂬潺湲亭》拼音标注

shí gǒng chán yuán tíng
wēi tíng kuà yōu jiàn,
jiàn shǔi rì chán yuán。
xiǎng yǔ gǔ zhōng yìng,
jìng wú chē mǎ xuān。
bù jīn yīn lì wù,
shù yù zì chéng yuán。
liàn yǐn qiān xún yuǎn,
zhū qīng wàn hú fán。
yǐ kōng héng shí bì,
jiā àn dài shān fán。
zhǎng hài tiān hé jué,
tuān líu dì zhóu fān。
sēng qī zhēn mèng jué,
kè zhì dí chén fán。
bù jǐn dēng lín yì,
wàng yán kùi yǒu yán。