东海有大松土人相传三代时物其状伟异诗不能尽因读徐仲车五花柳枝之作作此诗以激之

(宋代)张耒

诗翁爱花复爱柳,长歌高吟半酣酒。自言二物天下奇,爱之不厌形于诗。

嗟予所爱翁未见,我昔东游穷海甸。波涛四绝大岛中,上有太古不死之长松。

千人袢延坐其下,仰见翠叶迷苍穹。巨鳌竭力负不起,鹏栖仅借卑枝容。

人言海若此其圉,鳞甲百万屯蛟龙。又云海怪久不死,守护山麓蟠其躬。

空海阔风力壮,敲戛簸荡声无穷。轩辕张乐奏未已,笋

《东海有大松土人相传三代时物其状伟异诗不能尽因读徐仲车五花柳枝之作作此诗以激之》拼音标注

dōng hǎi yǒu dà sōng tǔ rén xiāng chuán sān dài shí wù qí zhuàng wěi yì shī bù néng jǐn yīn dú xú zhòng chē wǔ huā lǐu zhī zhī zuò zuò cǐ shī yǐ jī zhī
shī wēng ài huā fù ài lǐu,
cháng gē gāo yín bàn hān jǐu。
zì yán èr wù tiān xià qí,
ài zhī bù yàn xíng yú shī。
jiē yú suǒ ài wēng wèi jiàn,
wǒ xī dōng yóu qióng hǎi diàn。
bō tāo sì jué dà dǎo zhōng,
shàng yǒu tài gǔ bù sǐ zhī cháng sōng。
qiān rén pàn yán zuò qí xià,
yǎng jiàn cùi yè mí cāng qióng。
jù áo jié lì fù bù qǐ,
péng qī jǐn jiè bēi zhī róng。
rén yán hǎi ruò cǐ qí yǔ,
lín jiǎ bǎi wàn tún jiāo lóng。
yòu yún hǎi guài jǐu bù sǐ,
shǒu hù shān lù pán qí gōng。
tiān kōng hǎi kuò fēng lì zhuàng,
qiāo jiá bò dàng shēng wú qióng。
xuān yuán zhāng lè zòu wèi yǐ,
sǔn