司马悔山即和司马承祯山居洗心韵

(清代)叶士宽

山中云霞古,山外草树腥。出山猿鹤寂,还山梦魂清。

流水断复续,空谷幽而明。坐我石榻稳,著我罗衣轻。

眼中何所见,太古苔痕青。耳中何所闻,绝顶波涛声。

吾心既已洗,谁博浮埃名。无求安有悔,遗身自忘情。

岂必三山去,即此凌青冥。

《司马悔山即和司马承祯山居洗心韵》拼音标注

sī mǎ hǔi shān jí hé sī mǎ chéng zhēn shān jū xǐ xīn yùn
shān zhōng yún xiá gǔ,
shān wài cǎo shù xīng。
chū shān yuán hè jì,
huán shān mèng hún qīng。
líu shǔi duàn fù xù,
kōng gǔ yōu ér míng。
zuò wǒ shí tà wěn,
zhù wǒ luō yī qīng。
yǎn zhōng hé suǒ jiàn,
tài gǔ tái hén qīng。
ěr zhōng hé suǒ wén,
jué dǐng bō tāo shēng。
wú xīn jì yǐ xǐ,
shúi bó fú āi míng。
wú qíu ān yǒu hǔi,
yí shēn zì wàng qíng。
qǐ bì sān shān qù,
jí cǐ líng qīng míng。