送谢学宾

(宋代)叶适

衰年懒看客,十卧适一起。谢子何许来,我屐屡起齿。貌闲神又肃,论事静而理。纷然嘲{左口右哲}際,莞尔谐宫徵。麟获无怒角,凤去愁遁尾。正应晚闻道,不受备气使。山头蕨芽老未鎌,庭中桂枝春已添。巢由亦有藏身地,小厌声名傍尾檐。

《送谢学宾》拼音标注

sòng xiè xué bīn
shuāi nián lǎn kàn kè,
shí wò shì yī qǐ。
xiè zǐ hé xǔ lái,
wǒ jī lv̌ qǐ chǐ。
mào xián shén yòu sù,
lùn shì jìng ér lǐ。
fēn rán cháo { zuǒ kǒu yòu zhé } jì,
guān ěr xié gōng zhēng。
lín huò wú nù jiǎo,
fèng qù chóu dùn wěi。
zhèng yìng wǎn wén dào,
bù shòu bèi qì shǐ。
shān tóu jué yá lǎo wèi lián,
tíng zhōng gùi zhī chūn yǐ tiān。
cháo yóu yì yǒu cáng shēn dì,
xiǎo yàn shēng míng bàng wěi yán 。