赋成都碧鸡坊李氏石君

(宋代)孙松寿

造化小儿斲山骨,几年流落蛟龙窟。太湖一碧浸玻璃,澜吞浪吐穷奔突。

瑰奇未许困泥沙,漂出江皋空㟮屼。清寒偃蹇如高人,肯向蓬蒿念埋没。

曩闻上苑饶奇珍,千形万状高嶙峋。当年搜索困山海,毡包席裹车辚辚。

规模岂但肖五岳,气象直欲凌三神。一朝胡马窥城下,例随矢石荒荆榛。

怜君分落幽人手,不逐尔辈污尘垢。首阳寂寞伯夷清,潇湘冷落三闾瘦。

李侯胸中饱云梦,得君不用斯琼玖。馆之旧隐与周旋,竹士松宾三益友。

相看一洗名利心,眉宇更清元德秀。君今几世德未衰,霜寒玉立癯而寿。

咄嗟世眼多嗜好,玩形忘理十八九。奇章所蓄森琅玕,名标甲乙空纷然。

到溉奇礓高崒嵂,一掷徒为负进钱。石君于汝非不厚,较其所得无何有,愿公世济此君为不朽。

《赋成都碧鸡坊李氏石君》拼音标注

fù chéng dū bì jī fāng lǐ shì shí jūn
zào huà xiǎo ér zhuó shān gǔ,
jī nián líu luò jiāo lóng kū。
tài hú yī bì jìn bō lí,
lán tūn làng tǔ qióng bēn tū。
gūi qí wèi xǔ kùn ní shā,
piāo chū jiāng gāo kōng 㟮 wù。
qīng hán yǎn jiǎn rú gāo rén,
kěn xiàng péng hāo niàn mái méi。
nǎng wén shàng yuàn ráo qí zhēn,
qiān xíng wàn zhuàng gāo lín xún。
dāng nián sōu suǒ kùn shān hǎi,
zhān bāo xí guǒ chē lín lín。
gūi mó qǐ dàn xiào wǔ yuè,
qì xiàng zhí yù líng sān shén。
yī zhāo hú mǎ kūi chéng xià,
lì súi shǐ shí huāng jīng zhēn。
lián jūn fēn luò yōu rén shǒu,
bù zhú ěr bèi wū chén gòu。
shǒu yáng jì mò bó yí qīng,
xiāo xiāng lěng luò sān lv́ shòu。
lǐ hóu xiōng zhōng bǎo yún mèng,
dé jūn bù yòng sī qióng jǐu。
guǎn zhī jìu yǐn yǔ zhōu xuán,
zhú shì sōng bīn sān yì yǒu。
xiāng kàn yī xǐ míng lì xīn,
méi yǔ gèng qīng yuán dé xìu。
jūn jīn jī shì dé wèi shuāi,
shuāng hán yù lì qú ér shòu。
duō jiē shì yǎn duō shì hǎo,
wán xíng wàng lǐ shí bā jǐu。
qí zhāng suǒ xù sēn láng gān,
míng biāo jiǎ yǐ kōng fēn rán。
dào gài qí jiāng gāo zú lv̀,
yī zhí tú wèi fù jìn qián。
shí jūn yú rǔ fēi bù hòu,
jiào qí suǒ dé wú hé yǒu,
yuàn gōng shì jì cǐ jūn wèi bù xǐu。