壶中天 秋柳

(清代)孙汝兰

夕阳荒影,怪西风吹瘦,一丝丝碧。衰草长瘦寒水渡,别意何堪重忆。

系马痕消,藏鸦荫减,无限凄迷色。霜清绝塞,也应摇落山驿。

漫道灞岸荒芜,隋堤萧索,愁煞长途客。鹦鹉楼头春梦换,昔日依依犹识。

褪尽腰围,抛残眉谱,怅望烟痕直。黄昏将近,更谁吹动羌笛。

《壶中天 秋柳》拼音标注

hú zhōng tiān qīu lǐu
xī yáng huāng yǐng,
guài xī fēng chūi shòu,
yī sī sī bì。
shuāi cǎo cháng shòu hán shǔi dù,
bié yì hé kān zhòng yì。
xì mǎ hén xiāo,
cáng yā yìn jiǎn,
wú xiàn qī mí sè。
shuāng qīng jué sāi,
yě yìng yáo luò shān yì。
màn dào bà àn huāng wú,
súi dī xiāo suǒ,
chóu shā cháng tú kè。
yīng wǔ lóu tóu chūn mèng huàn,
xī rì yī yī yóu shì。
tùn jǐn yāo wéi,
pāo cán méi pǔ,
chàng wàng yān hén zhí。
huáng hūn jiāng jìn,
gèng shúi chūi dòng qiāng dí。