登集仙台

(宋代)孙觉

海风吹清秋,林叶飒已落。山巅出高台,隐隐在寥廓。

宾从果幽期,层轩瞰郊郭。鸣驺应崖谷,篮舆转林薄。

兹地已荒凉,兹人故冥寞。文识都未磨,山川恍如昨。

画屏见群峰,浓淡正参错。烟云下卷舒,欻若搴翠幕。

莲开碧扶疏,眉修清绰约。长松不知年,拔起立旁礴。

群龙上空虚,奋怒争拿攫。丛篁与延蔓,斤斧聊疏削。

深或翳虫蛇,暮唯栖鸟雀。两楠最潇洒,前轩宜所托。

枝干晚青青,几冒风霜恶。更怜山下人,偏得山中乐。

种田灌山溪,却老斸山药。荣辱祇偶然,人生似蒲博。

蹉跎缪轩冕,志尚本丘壑。欲学山前翁,收身及耕凿。

《登集仙台》拼音标注

dēng jí xiān tái
hǎi fēng chūi qīng qīu,
lín yè sà yǐ luò。
shān diān chū gāo tái,
yǐn yǐn zài liáo kuò。
bīn cóng guǒ yōu qī,
céng xuān kàn jiāo guō。
míng zōu yìng yá gǔ,
lán yú zhuǎn lín bó。
zī dì yǐ huāng liáng,
zī rén gù míng mò。
wén shì dū wèi mó,
shān chuān huǎng rú zuó。
huà píng jiàn qún fēng,
nóng dàn zhèng cān cuò。
yān yún xià juàn shū,
xū ruò qiān cùi mù。
lián kāi bì fú shū,
méi xīu qīng chuò yuē。
cháng sōng bù zhī nián,
bá qǐ lì páng bó。
qún lóng shàng kōng xū,
fèn nù zhēng ná jué。
cóng huáng yǔ yán màn,
jīn fǔ liáo shū xuē。
shēn huò yì chóng shé,
mù wéi qī niǎo què。
liǎng nán zùi xiāo sǎ,
qián xuān yí suǒ tuō。
zhī gān wǎn qīng qīng,
jī mào fēng shuāng è。
gèng lián shān xià rén,
piān dé shān zhōng lè。
zhǒng tián guàn shān xī,
què lǎo zhǔ shān yào。
róng rǔ qí ǒu rán,
rén shēng sì pú bó。
cuō tuó móu xuān miǎn,
zhì shàng běn qīu hè。
yù xué shān qián wēng,
shōu shēn jí gēng záo。