送石居上人归别业

(宋代)释行海

不忍送君杨柳津,隔江相忆始相亲。
未能款曲论心事,翻似寻常识面人。
一枕落花终夜雨,十扩芳草故乡春。
栽松若有青山剩,借结茅庐作近邻。

《送石居上人归别业》拼音标注

sòng shí jū shàng rén gūi bié yè
bù rěn sòng jūn yáng lǐu jīn,
gé jiāng xiāng yì shǐ xiāng qīn。
wèi néng kuǎn qū lùn xīn shì,
fān sì xún cháng shì miàn rén。
yī zhěn luò huā zhōng yè yǔ,
shí kuò fāng cǎo gù xiāng chūn。
zāi sōng ruò yǒu qīng shān shèng,
jiè jié máo lú zuò jìn lín 。