乞青方竹二首 其二

(明代)何吾驺

翁竹妙天下,之子石如翁。不知文与可,一堂有米公。

置竹石林间,自然生清风。寄言屡邀予,徒苦梦魂通。

为我写千竿,笔补造化功。

《乞青方竹二首 其二》拼音标注

qǐ qīng fāng zhú èr shǒu qí èr
wēng zhú miào tiān xià,
zhī zǐ shí rú wēng。
bù zhī wén yǔ kě,
yī táng yǒu mǐ gōng。
zhì zhú shí lín jiān,
zì rán shēng qīng fēng。
jì yán lv̌ yāo yú,
tú kǔ mèng hún tōng。
wèi wǒ xiě qiān gān,
bǐ bǔ zào huà gōng。