次韵樊山喜雪诗
(清代)陈宝琛
鍊云作花不作水,花故非花蕊非蕊。天宫欲放世光明,十万修罗埽蓬块。
都人盼雪最三九,今年冬至值月尾。一阳井底回未回,飞度龙沙倏千里。
六街浩浩盼昏昼,闭门僵卧者谁子?笑我犯寒蹴鳌蝀,蜷缩马毛没车轨。
极知潜龙德勿用,敢说老骥心未已?比年辇毂苦旱涝,四海兵戈积疮痏。
欲苏重困剩岁稔,所忧不在臣朔米。激江何救鲋辙枯,见弹因思鸮炙美。
旬来中禁正斋祷,拂曙瞻天颜有喜。占丰消沴眷我民,亲洒丹毫诗一纸。
时晴朔风益凛厉,快赏王帖屡呵指。穷檐鹑结更若何?始信经邦重燮理。
腐儒床头但周易,夜验斗柄知天咫。故山冬暖归未得,尺半雪鱼长梦里。
樊山诗老健且豪,贪看玉戏亦縻此。阳春一曲和已稀,莫再大声惊里耳。
《次韵樊山喜雪诗》拼音标注
cì yùn fán shān xǐ xuě shī
liàn yún zuò huā bù zuò shǔi,
huā gù fēi huā rǔi fēi rǔi。
tiān gōng yù fàng shì guāng míng,
shí wàn xīu luō sào péng kuài。
dū rén pàn xuě zùi sān jǐu,
jīn nián dōng zhì zhí yuè wěi。
yī yáng jǐng dǐ húi wèi húi,
fēi dù lóng shā shū qiān lǐ。
lìu jiē hào hào pàn hūn zhòu,
bì mén jiāng wò zhě shúi zǐ ?
xiào wǒ fàn hán cù áo dōng,
quán suō mǎ máo méi chē gǔi。
jí zhī qián lóng dé wù yòng,
gǎn shuō lǎo jì xīn wèi yǐ ?
bǐ nián niǎn gǔ kǔ hàn lào,
sì hǎi bīng gē jī chuāng wěi。
yù sū zhòng kùn shèng sùi rěn,
suǒ yōu bù zài chén shuò mǐ。
jī jiāng hé jìu fù chè kū,
jiàn dàn yīn sī xiāo zhì měi。
xún lái zhōng jìn zhèng zhāi dǎo,
fú shù zhān tiān yán yǒu xǐ。
zhān fēng xiāo lì juàn wǒ mín,
qīn sǎ dān háo shī yī zhǐ。
shí qíng shuò fēng yì lǐn lì,
kuài shǎng wáng tiē lv̌ hē zhǐ。
qióng yán chún jié gèng ruò hé ?
shǐ xìn jīng bāng zhòng xiè lǐ。
fǔ rú chuáng tóu dàn zhōu yì,
yè yàn dǒu bǐng zhī tiān zhǐ。
gù shān dōng nuǎn gūi wèi dé,
chǐ bàn xuě yú cháng mèng lǐ。
fán shān shī lǎo jiàn qiě háo,
tān kàn yù xì yì mí cǐ。
yáng chūn yī qū hé yǐ xī,
mò zài dà shēng liáng lǐ ěr。