七夕公宴诗 赋得博望槎

(明代)陈邦瞻

梧桐声脱秋声起,迢迢秋色澹如水。
天上佳期玉露中,人闲良夜金波里。
此时汉使向河源,此夕乘槎犯斗垣。
但惊城舍严官府,那识天孙遇河鼓。
云阶月地难久留,飘然枯木复乘流。
归来不问成都卜,肯信身亲见女牛。
从此人疑有天路,俱言河汉清可度。
帝子英灵空有人,千秋别泪自沾巾。
可怜匹练高楼色,年年愁杀问津人。

《七夕公宴诗 赋得博望槎》拼音标注

qī xī gōng yàn shī fù dé bó wàng chá
wú tóng shēng tuō qīu shēng qǐ,
tiáo tiáo qīu sè dàn rú shǔi。
tiān shàng jiā qī yù lù zhōng,
rén xián liáng yè jīn bō lǐ。
cǐ shí hàn shǐ xiàng hé yuán,
cǐ xī chéng chá fàn dǒu yuán。
dàn liáng chéng shè yán guān fǔ,
nà shì tiān sūn yù hé gǔ。
yún jiē yuè dì nán jǐu líu,
piāo rán kū mù fù chéng líu。
gūi lái bù wèn chéng dū bǔ,
kěn xìn shēn qīn jiàn nv̌ níu。
cóng cǐ rén yí yǒu tiān lù,
jù yán hé hàn qīng kě dù。
dì zǐ yīng líng kōng yǒu rén,
qiān qīu bié lèi zì zhān jīn。
kě lián pǐ liàn gāo lóu sè,
nián nián chóu shā wèn jīn rén 。