忠侍者自隐静来既归觅诗因述其意以赠之自可

(宋代)吴芾

上人手持隐静书,示我刊成送行句。
飘忽如云不可留,又归隐静山中去。
自谓为僧亦有缘,获事老师非易遇。
第念学道须遍参,要证此心归宿处。
退量天分不如人,亦复性资非颍悟。
那能终日坐蒲团,只看水上浮杯渡。
挑囊亦欲走诸方,趁此年龄犹未暮。
他时参竟却归来,伴我老师岩上住。
上人此意似可嘉,止是出家儿调度。
老师若也可其言,不应忘却来时路。

《忠侍者自隐静来既归觅诗因述其意以赠之自可》拼音标注

zhōng shì zhě zì yǐn jìng lái jì gūi mì shī yīn shù qí yì yǐ zèng zhī zì kě
shàng rén shǒu chí yǐn jìng shū,
shì wǒ kān chéng sòng xíng jù。
piāo hū rú yún bù kě líu,
yòu gūi yǐn jìng shān zhōng qù。
zì wèi wèi sēng yì yǒu yuán,
huò shì lǎo shī fēi yì yù。
dì niàn xué dào xū biàn cān,
yào zhèng cǐ xīn gūi sù chù。
tùi liàng tiān fēn bù rú rén,
yì fù xìng zī fēi yǐng wù。
nà néng zhōng rì zuò pú tuán,
zhǐ kàn shǔi shàng fú bēi dù。
tiāo náng yì yù zǒu zhū fāng,
chèn cǐ nián líng yóu wèi mù。
tā shí cān jìng què gūi lái,
bàn wǒ lǎo shī yán shàng zhù。
shàng rén cǐ yì sì kě jiā,
zhǐ shì chū jiā ér diào dù。
lǎo shī ruò yě kě qí yán,
bù yìng wàng què lái shí lù 。