叶性之有诗纪十五夜之集因用来韵

(宋代)吴芾

人生重行乐,乐事古难全。
有如天边月,多阙还少圆。
又如牛女天,会合动经年。
今夕群贤集,定知非偶然。
顾我老多病,要路懒著鞭。
年年上章疏,只丐早归田。
赖天怜此意,得遂性所便。
归来小西湖,湖水清且涟。
吾庐在其上,可濯仍可沿。
一望兴无尽,十里开红莲。
风前波渺渺,雨后竹娟娟。
到此百念灭,已是卜终焉。
但恨乏胜侣,使我心悬悬。
今得与公辈,共上泛湖船。
载月娱清夜,同醉壶中天。
虽我管弦奏,虽无罗绮筵。
看此水与月,自足中圣贤。
况复座上客,尽如珠玉联。
其间有老匠,自旧称诗仙。
饮散出佳句,为我写由拳。
纪此一时胜,付与山水传。
合当风月夕,更结一笑缘。

《叶性之有诗纪十五夜之集因用来韵》拼音标注

yè xìng zhī yǒu shī jì shí wǔ yè zhī jí yīn yòng lái yùn
rén shēng zhòng xíng lè,
lè shì gǔ nán quán。
yǒu rú tiān biān yuè,
duō què huán shǎo yuán。
yòu rú níu nv̌ tiān,
hùi hé dòng jīng nián。
jīn xī qún xián jí,
dìng zhī fēi ǒu rán。
gù wǒ lǎo duō bìng,
yào lù lǎn zhù biān。
nián nián shàng zhāng shū,
zhǐ gài zǎo gūi tián。
lài tiān lián cǐ yì,
dé sùi xìng suǒ biàn。
gūi lái xiǎo xī hú,
hú shǔi qīng qiě lián。
wú lú zài qí shàng,
kě zhuó réng kě yán。
yī wàng xīng wú jǐn,
shí lǐ kāi hóng lián。
fēng qián bō miǎo miǎo,
yǔ hòu zhú juān juān。
dào cǐ bǎi niàn miè,
yǐ shì bǔ zhōng yān。
dàn hèn fá shèng lv̌,
shǐ wǒ xīn xuán xuán。
jīn dé yǔ gōng bèi,
gòng shàng fàn hú chuán。
zài yuè yú qīng yè,
tóng zùi hú zhōng tiān。
sūi wǒ guǎn xián zòu,
sūi wú luō qǐ yán。
kàn cǐ shǔi yǔ yuè,
zì zú zhōng shèng xián。
kuàng fù zuò shàng kè,
jǐn rú zhū yù lián。
qí jiān yǒu lǎo jiàng,
zì jìu chēng shī xiān。
yǐn sàn chū jiā jù,
wèi wǒ xiě yóu quán。
jì cǐ yī shí shèng,
fù yǔ shān shǔi chuán。
hé dāng fēng yuè xī,
gèng jié yī xiào yuán 。