送人还文江二首 其一
(明代)李昌祺
客中寥落畏秋来,况是逢秋送客回。家在乡园惟梦到,身兼贫病复年催。
衣沾残雨冲寒去,鸟背孤帆带暝开。良会几时仍话别,临岐分手重徘徊。
《送人还文江二首 其一》拼音标注
sòng rén huán wén jiāng èr shǒu qí yī
kè zhōng liáo luò wèi qīu lái,
kuàng shì féng qīu sòng kè húi。
jiā zài xiāng yuán wéi mèng dào,
shēn jiān pín bìng fù nián cūi。
yī zhān cán yǔ chōng hán qù,
niǎo bèi gū fān dài míng kāi。
liáng hùi jī shí réng huà bié,
lín qí fēn shǒu zhòng pái huái。