拟古十四首 其十三

(明代)李昌祺

我本贱贫者,栖栖在蓬茨。蓬茨何所乐,吾心自孳孳。

人言青山巅,玉髓閟在斯。服食仙立成,深惭禀凡姿。

何如任其性,隽味古文辞。仰止曲肱叟,舍此吾谁师。

《拟古十四首 其十三》拼音标注

nǐ gǔ shí sì shǒu qí shí sān
wǒ běn jiàn pín zhě,
qī qī zài péng cí。
péng cí hé suǒ lè,
wú xīn zì zī zī。
rén yán qīng shān diān,
yù sǔi bì zài sī。
fú shí xiān lì chéng,
shēn cán bǐng fán zī。
hé rú rèn qí xìng,
jùn wèi gǔ wén cí。
yǎng zhǐ qū gōng sǒu,
shè cǐ wú shúi shī。