读雪窦禅师祖英集

(宋代)张伯端

曹溪一水分千派,照古澄今无滞碍。
近来学者不穷源,妄指蹄洼为大海。
雪窦老师达真趣,大震雷音椎法鼓。
狮王哮吼出窟来,百兽千邪皆恐惧。
或歌诗,或语句,
丁宁指引迷人路。言辞磊落义高深,
击玉敲金响千古。争奈迷人逐境留,
却将言相寻名数。真如实相本无言,
无下无高无有边。非色非空非二体,
十方尘刹一轮圆。正定何曾分语默,
取不得兮舍不得。但於诸相不留心,
即是如来真轨则。为除妄相将真对,
妄若不生真亦晦。能知真妄两俱非,
方得真心无罣碍。无罣碍兮能自在
一悟顿消穷劫罪。不施功力证菩提,
从此永离生死海。吾师近而言语畅,
留在世间为榜样。昨宵被我唤将来,
把鼻孔穿放杖上。问他第一义如何,
却道有言皆是谤。

《读雪窦禅师祖英集》拼音标注

dú xuě dòu shàn shī zǔ yīng jí
cáo xī yī shǔi fēn qiān pài,
zhào gǔ chéng jīn wú zhì ài。
jìn lái xué zhě bù qióng yuán,
wàng zhǐ tí wā wèi dà hǎi。
xuě dòu lǎo shī dá zhēn qù,
dà zhèn léi yīn zhūi fǎ gǔ。
shī wáng xiāo hǒu chū kū lái,
bǎi shòu qiān xié jiē kǒng jù。
huò gē shī,
huò yǔ jù,
dīng níng zhǐ yǐn mí rén lù。
yán cí lěi luò yì gāo shēn,
jí yù qiāo jīn xiǎng qiān gǔ。
zhēng nài mí rén zhú jìng líu,
què jiāng yán xiāng xún míng shù。
zhēn rú shí xiāng běn wú yán,
wú xià wú gāo wú yǒu biān。
fēi sè fēi kōng fēi èr tǐ,
shí fāng chén chà yī lún yuán。
zhèng dìng hé céng fēn yǔ mò,
qǔ bù dé xī shè bù dé。
dàn yú zhū xiāng bù líu xīn,
jí shì rú lái zhēn gǔi zé。
wèi chú wàng xiāng jiāng zhēn dùi,
wàng ruò bù shēng zhēn yì hùi。
néng zhī zhēn wàng liǎng jù fēi,
fāng dé zhēn xīn wú guà ài。
wú guà ài xī néng zì zài,
yī wù dùn xiāo qióng jié zùi。
bù shī gōng lì zhèng pú tí,
cóng cǐ yǒng lí shēng sǐ hǎi。
wú shī jìn ér yán yǔ chàng,
líu zài shì jiān wèi bǎng yáng。
zuó xiāo bèi wǒ huàn jiāng lái,
bǎ bí kǒng chuān fàng zhàng shàng。
wèn tā dì yī yì rú hé,
què dào yǒu yán jiē shì bàng 。