致政王殿丞逍遥亭

(宋代)黄庭坚

漆园著书五十二,致意最在逍遥游。
後来作者逐音响,百一未必知庄周
幽人往往泥出处,俗士不可与庄语。
逍遥如何,一蛇一龙。
以无为当有,以守雌为雄。
与物无对,无内无外。
与民成功,有物有对。
左肘生杨观物化,右臂为鸡即时夜。
果若乘气有待游,如何六气无穷谢。
天之苍苍非正色,道真微妙安可得。
利害丛中火甚多,此心寂寞谁能识。
丈人春秋诚未高,视听聪明齿牙牢。
所为淳拙有深越,持置酷似巨山陶。
平生刚直折不得,目送飞鸿向宾客。
早束衣冠林底眠,非关暮年俗眼白。
种田百亩初为酒,买地一区今有宅。
家人岁计不婴心,两儿长不能措画。
迩来信己不问天,万事逍遥只眼前。
何必读书始晓事,此翁暗合庄生意。

《致政王殿丞逍遥亭》拼音标注

zhì zhèng wáng diàn chéng xiāo yáo tíng
qī yuán zhù shū wǔ shí èr,
zhì yì zùi zài xiāo yáo yóu。
hòu lái zuò zhě zhú yīn xiǎng,
bǎi yī wèi bì zhī zhuāng zhōu。
yōu rén wǎng wǎng ní chū chù,
sú shì bù kě yǔ zhuāng yǔ。
xiāo yáo rú hé,
yī shé yī lóng。
yǐ wú wèi dāng yǒu,
yǐ shǒu cí wèi xióng。
yǔ wù wú dùi,
wú nèi wú wài。
yǔ mín chéng gōng,
yǒu wù yǒu dùi。
zuǒ zhǒu shēng yáng guān wù huà,
yòu bì wèi jī jí shí yè。
guǒ ruò chéng qì yǒu dài yóu,
rú hé lìu qì wú qióng xiè。
tiān zhī cāng cāng fēi zhèng sè,
dào zhēn wēi miào ān kě dé。
lì hài cóng zhōng huǒ shén duō,
cǐ xīn jì mò shúi néng shì。
zhàng rén chūn qīu chéng wèi gāo,
shì tīng cōng míng chǐ yá láo。
suǒ wèi chún zhuó yǒu shēn yuè,
chí zhì kù sì jù shān táo。
píng shēng gāng zhí zhé bù dé,
mù sòng fēi hóng xiàng bīn kè。
zǎo shù yī guān lín dǐ mián,
fēi guān mù nián sú yǎn bái。
zhǒng tián bǎi mǔ chū wèi jǐu,
mǎi dì yī qū jīn yǒu zhái。
jiā rén sùi jì bù yīng xīn,
liǎng ér cháng bù néng cuò huà。
ěr lái xìn jǐ bù wèn tiān,
wàn shì xiāo yáo zhǐ yǎn qián。
hé bì dú shū shǐ xiǎo shì,
cǐ wēng àn hé zhuāng shēng yì 。