听悟师弹招隐

(宋代)黄顺之

悟师手携清风琴,为我再奏招隐吟。
九原灵均不可作,后人遗恨空沈沈,
令我听之泪沾襟。楚山日落秋声起,
古猿啼月空山裹。千年愁气上青枫,
幽兰无香桂华死,吾道非耶何至此。
曲中历历分明道,苦怨王孙负春草。
岁晚山中难久留,忆君一夕令人老。
王孙王孙知不知,琴心招君胡不归。
下沿湘江之水流,上逐湘山之云飞。
一弹一招一太息,水流云飞朝复夕。

《听悟师弹招隐》拼音标注

tīng wù shī dàn zhāo yǐn
wù shī shǒu xié qīng fēng qín,
wèi wǒ zài zòu zhāo yǐn yín。
jǐu yuán líng jūn bù kě zuò,
hòu rén yí hèn kōng shěn shěn,
lìng wǒ tīng zhī lèi zhān jīn。
chǔ shān rì luò qīu shēng qǐ,
gǔ yuán tí yuè kōng shān guǒ。
qiān nián chóu qì shàng qīng fēng,
yōu lán wú xiāng gùi huá sǐ,
wú dào fēi yé hé zhì cǐ。
qū zhōng lì lì fēn míng dào,
kǔ yuàn wáng sūn fù chūn cǎo。
sùi wǎn shān zhōng nán jǐu líu,
yì jūn yī xī lìng rén lǎo。
wáng sūn wáng sūn zhī bù zhī,
qín xīn zhāo jūn hú bù gūi。
xià yán xiāng jiāng zhī shǔi líu,
shàng zhú xiāng shān zhī yún fēi。
yī dàn yī zhāo yī tài xī,
shǔi líu yún fēi zhāo fù xī 。