王若夫谓水晶蒲萄本出其家求诗

(宋代)吴芾

君家蒲萄天下奇,奴视百果何其卑。
种成满架日蕃衍,清似水晶甘若饴。
八月江南风日美,正是人家酒熟时。
盘中珍果有如此,谁数闽中生荔枝。
乡人歆艳竞分种,不过数年条已萎。
胡为君家植此树,阅岁数十如新移。
我闻尤物天所靳,盛衰颇与人相随。
君家令祖有贤行,一邑远近人争推。
少虽失身事刀笔,吏之操术皆耻为。
处心积虑人莫及,奉法循理古亦稀。
人与黄金目不视,身居暗室心不欺。
退处郊坰忍穷困,只教子孙为布衣。
天公无以表纯懿,特以此果先见贻。
其孙努力效儒业,表表颍出非常儿。
未壮果能立门户,直上蟾宫攀桂枝。
自余虽未登上第,亦已飞鸣到礼闱。
俱传清白守家训,端若此果光陆离。
今君既取以饷我,又复琢句形声诗。
愿君采折多酝酿,积千万石为酒池。
客来自此酌不竭,永永百年供寿卮。

《王若夫谓水晶蒲萄本出其家求诗》拼音标注

wáng ruò fū wèi shǔi jīng pú táo běn chū qí jiā qíu shī
jūn jiā pú táo tiān xià qí,
nú shì bǎi guǒ hé qí bēi。
zhǒng chéng mǎn jià rì fán yǎn,
qīng sì shǔi jīng gān ruò yí。
bā yuè jiāng nán fēng rì měi,
zhèng shì rén jiā jǐu shú shí。
pán zhōng zhēn guǒ yǒu rú cǐ,
shúi shù mǐn zhōng shēng lì zhī。
xiāng rén xīn yàn jìng fēn zhǒng,
bù guò shù nián tiáo yǐ wēi。
hú wèi jūn jiā zhí cǐ shù,
yuè sùi shù shí rú xīn yí。
wǒ wén yóu wù tiān suǒ jìn,
shèng shuāi pǒ yǔ rén xiāng súi。
jūn jiā lìng zǔ yǒu xián xíng,
yī yì yuǎn jìn rén zhēng tūi。
shǎo sūi shī shēn shì dāo bǐ,
lì zhī cāo zhú jiē chǐ wèi。
chù xīn jī lv̀ rén mò jí,
fèng fǎ xún lǐ gǔ yì xī。
rén yǔ huáng jīn mù bù shì,
shēn jū àn shì xīn bù qī。
tùi chù jiāo jiōng rěn qióng kùn,
zhǐ jiào zǐ sūn wèi bù yī。
tiān gōng wú yǐ biǎo chún yì,
tè yǐ cǐ guǒ xiān jiàn yí。
qí sūn nǔ lì xiào rú yè,
biǎo biǎo yǐng chū fēi cháng ér。
wèi zhuàng guǒ néng lì mén hù,
zhí shàng chán gōng pān gùi zhī。
zì yú sūi wèi dēng shàng dì,
yì yǐ fēi míng dào lǐ wéi。
jù chuán qīng bái shǒu jiā xùn,
duān ruò cǐ guǒ guāng lù lí。
jīn jūn jì qǔ yǐ xiǎng wǒ,
yòu fù zhuó jù xíng shēng shī。
yuàn jūn cǎi zhé duō yùn niàng,
jī qiān wàn shí wèi jǐu chí。
kè lái zì cǐ zhuó bù jié,
yǒng yǒng bǎi nián gōng shòu zhī 。